Tuesday, April 25, 2017

Trận Đánh Đuổi Giặc Cộng ở Huế. Tết 1968 (tài liệu hiếm)

*

Vợ & con của Đ/u Dù Nguyễn Văn Đương sang Hạ Lào thăm đồi 31

 Sau khi được cộng đồng người Việt ở hải ngoại giúp đỡ, trưa 12 tháng Tư, 2016, bà quả phụ cố đại úy Nguyễn Văn Đương, tức Trần Thị Mai, và người con trai út Nguyễn Viết Xa đã có chuyến đi từ Sài Gòn đến đồi 31, Hạ Lào, nơi “Người Anh Hùng Mũ Đỏ Tên Đương” hy sinh.

Monday, April 10, 2017

[VNCH] Trở về mái nhà xưa _Lương Lệ Huyền Chiêu


Hình tác giả trước năm 1975.
Lương Lệ Huyền Chiêu

 Sau khi học xong trung học, tôi muốn tiếp tục việc học ở Sài Gòn. Nhưng năm đó ba tôi phải về hưu, đi học xa là không thể. Tôi buồn lắm. Má tôi khuyên: " Con ở nhà lấy chồng đi. Có mấy chỗ ngỏ ý rồi đấy. Đi học xa vất vả, má không yên tâm ". Ba tôi thông cảm với tôi hơn. Ông giúp tôi thực hiện nguyện vọng bằng hai bức thư. Bức thứ nhất gửi cho cô Năm Cầu Bông, một người bà con xa mà tôi chưa hề biết mặt vì bà bỏ xứ đi đã hơn hai mươi năm rồi. Trong thư ba tôi xin cô giúp cho tôi một chỗ ở. Bức thư thứ hai gửi cho bác TB, một người bạn cũ của ba tôi, nhờ giúp cho tôi một việc làm trong Công Ty Hóa Chất mà bác làm Tổng Giám Đốc.

Sunday, April 9, 2017

[VNCH] Khung trời kỷ niệm _Nguyễn Thị Thanh Trí



Tôi và anh học chung một lớp.

Ngày ấy quan niệm "con gái đi học chi cho nhiều, chỉ để viết thư cho trai”, nên lớp tôi chỉ có 10 cô con gái. Sự việc bắt đầu từ khi một ngôi trường tư thục lập ra ghép tên chung hai đứa. Ngày nào đi học tôi cũng khóc vì bạn chọc. Để xe đạp, tụi nó để xe tôi và anh dính chung nhau, anh loay hoay gỡ còn tôi chỉ khóc; sinh hoạt lớp tụi nó đẩy sao đó thế nào cũng ngồi gần nhau, thầy dò bài nhắc bài là ngày mai lên báo tường...

[VNCH] Ngôi trường xưa em học _Nguyễn Thị Thanh Trí


Người ta thường bảo : Người già thường nhìn về quá khứ mà chiêm nghiệm, nhớ thương dĩ vãng. Ở cái tuổi “ tri thiên mệnh “ này, chắc tôi cũng thế. “ Chắc “ là vì trong cái sôi nổi, hoạt động, chút trẻ trung trong dòng máu, thỉnh thoảng tôi vẫn thấy lòng xốn xang ray rứt và thường thích ngồi một mình nhìn hoàng hôn buông xuống hay nhìn dòng sông lững lờ trôi hay ngắm chị Hằng lơ lửng trên không trung bao la bát ngát… Những lúc như thế, tôi nhớ đủ thứ và trong cái “ đủ thứ “ ấy, ngôi trường Trung học DIÊN KHÁNH cũng hiện lên trong tôi rõ mồn một như ngày nào tôi còn cắp sách đến trường.

[VNCH] Sài Gòn nơi tôi sinh ra _Bạch Liên, cns Gia Long

Khi nói đến Saigon, người Việt Nam và ngay cả du khách thập phương, ai ai cũng muốn được một lần đến thăm thành phố thân thương rất đáng yêu này. Hòn Ngọc Viễn Đông, đó là tên gọi thật chính xác khi nói đến thành phố Saigon của chúng ta. Chỉ riêng với vị trí là ngả ba giao tiếp quốc tế, Saigon cũng đã xứng đáng với tiếng vang của nó, và có thể sánh vai với bao nhiêu thành phố của các Quốc Gia khác trên thế giới .

Tôi được sanh ra ngay Ngả Bảy Saigon, sau này có rạp hát Long Vân, trường Phan Sào Nam đều nằm trên đường Phan thanh Giản, con đường ngày xưa tôi đã đi lại rất nhiều lần nên có thể thuộc lòng từng quán cóc trên hè phố. Tôi còn nhớ trên đó có nhà thương Bình Dân bên tay phải nếu đi từ ngả Bảy hướng về trường Gia Long. Nói đến tuổi ấu thơ thì cảnh vật hiện ra mờ mờ ảo ảo trong tôi. Dạo ấy, ngoài rong chơi, đầu óc trẻ thơ chỉ gói gọn nhỏ hẹp và rất mù mờ, hình ảnh thoáng qua trong phút chốc rồi chợt phai tan khi trí nhớ bé xíu của tôi còn quá non nớt.

Wednesday, April 5, 2017

Thi thoảng = STUPID :-(



- Dân VNCH dùng  'Thỉnh Thoảng'
- Còn dân việt cộng và Việt xã nghĩa dùng 'thi thoảng'

Saturday, April 1, 2017

[VNCH] Nồi Bún Bò Huế :-) _ Đông Oanh



Tác giả : Đông Oanh

Bún Bò Huế ! Cái món ăn quốc hồn quốc túy này rất ngon nhưng nhiêu khê lắm ! Một mình làm hổng xuể đâu !

Ngày xưa ở Quy Nhơn Má mình (phía Ngoại nhà mình gốc Huế, quê ở Sịa) bán bún bò giò heo khoảng từ năm 60 -70. Rất ngon và nổi tiếng. Dân quanh đó gần chợ ga cũ, bến xe cũ, lầu Việt Cường, lầu Kim Ngọc, trụ đèn đỏ... ) hay đến ăn Bún Bò Bà Tư Nguyệt (Má mình thứ Tư còn Nguyệt là tên của Bố mình), hay Bún Bò Minh Phú .

[VNCH] Vài dòng kỷ niệm :-) _Nguyễn Thị Kim Chi​





Nguyễn Thị Kim Chi [chs TH Mạc Đĩnh Chi, Sài Gòn năm xưa] và ngôi trường tình thương cho trẻ em nghèo và mồ côi hiện nay.

Khi vào học lớp 6 , 7 MĐC tôi vẫn thường sinh hoạt văn nghệ , hy vọng những lời tự thuật ra đây phần nào gợi lại những gì thân yêu dưới mái trường xưa luôn cô đọng trong tâm hồn tôi chứ không nghiêng về ý thức hệ hay lĩnh vực chánh trị vì tất cả những kỷ niệm đó đã đi vào dĩ vãng .

[VNCH] Ký Ức Một Thời _Nguyễn Thị Kim Chi, chs T.H. Mạc Đĩnh Chi, Sài gòn









Kính gởi BBT Trang mạng Hội ái hữu TH Mạc Đỉnh Chi Hải ngoại

_________ KÝ ỨC MỘT THỜI __________

Thời gian trôi nhanh , thắm thoát đã 42 năm như bóng câu qua cửa sổ với nỗi niềm luôn khắc khoải trong tâm tư . Hôm nay ông mặt trời dường như đi ngủ sớm và hoàng hôn đã tỏa khói lam chiều phủ trùm lên vạn vật ..... Lòng tôi bỗng nao nao nhớ về ngôi trường xưa Mạc Đỉnh Chi cùng các Thầy cô , bạn đồng môn khi Saigon chưa bị đổi thành một tên khác .

[VNCH] Cảm Xúc :-) _Nguyễn Thị Kim Chi




Kính gởi Ban Biên Tập TH MĐC Hải ngoại

Hôm nay 8/3/2017 thật là 1 ngày đặc biệt vinh dự khi nhận được thông báo của Ban Biên Tập đã chính thức hân hoan chào đón tôi được tham gia sinh hoạt trong Đại gia đình Hội Ái Hữu TH MĐC . Là cựu h/s TH MĐC tôi vô cùng hạnh phúc và mang đầy lòng biết ơn các Thầy Cô , BBT , các Anh Chị lớn đã không phân biệt tuổi tác và cấp lớp .